Sẽ không có chàng hiệp sỹ nào bất ngờ xuất hiện đâu
Các hiệp sỹ đều đã ngủ quên trong lầu kỹ nữ
Nên nếu muốn ra khỏi lâu đài
Em phải tự đánh nhau với con rồng lửa.
Đó là cuộc chiến giành tự do cho em
Hãy cầm vũ khí lên, đừng chờ đợi nữa
Sức mạnh của em là niềm tin vào một ngày mai rực rỡ
Cùng khát khao được làm chủ đời mình
Chỉ cần dấn thêm một bước nữa thôi
Qua lằn ranh của sự an toàn giả dối
Cuộc chiến đó dù trày da tróc vảy
Em sẽ thấy cô đơn, thấy nước mắt rơi trong thất vọng tột cùng
Và cũng sẽ có khi em gục ngã,
thịt da tan nát dưới móng rồng
Nhưng em sẽ là người chiến thắng
Em sẽ lại đội lên đầu
chiếc vương miện mình từng làm thất lạc
Bước đi thênh thang dưới ánh mặt trời
Hãy quên đi câu chuyện cổ xưa cũ rích, em ơi
Nơi có chàng hoàng tử vượt núi băng rừng đến lâu đài hắc ám
Cứ viết lại câu chuyện đời mình như em muốn
Nơi em là người đàn bà mạnh mẽ can trường
Dám tin, dám nghĩ, dám tìm
Dám vươn tới những gì mình khao khát
Dám buông những gì mình đã mất
Để không chua cay, nghiệt ngã với cuộc đời
Để trái tim luôn tràn ngập niềm vui
Và dám mở lòng
để tình yêu lại thổn thức như ngày xưa ấy.
No Comment